Mang thai

Every Beginning nói về...

cảm nhận về cơ thể

Cơ thể của bạn sẽ đi qua một thay đổi lớn khi mang thai. Đây là một khoảng thời gian đáng nhớ nhưng cũng cần có chút điều chỉnh. Hãy lắng nghe những chia sẻ sau để hiểu thêm.

 

thaoLephuong16

Sang tháng thứ tư của thai kỳ, mẹ vô cũng xúc động khi cảm nhận được con đang ngày càng thay đổi lớn dần trong bụng mẹ. Bố và mẹ rất thích tâm sự với con, cùng nói chuyện với con trong niềm vui bất tận, con đã quen giọng nói quen thuộc của bố mẹ nên đã có những cú đáp trả từ trong bụng mẹ. Suốt quá trình mang thai con, mỗi ngày trôi qua mẹ đều có những khoảnh khắc diệu kỳ với con, mẹ sẽ ghi nhớ mãi suốt cuộc đời mình.

phuongmydung2145

Còn 20 ngày nữa mới tới ngày dự sinh, mẹ vẫn đi làm bình thường hôm đó thì bỗng nước ối vỡ ra ngay khi mẹ dắt xe ra khỏi cồng. Mẹ vừa đau vừa sợ lắm, may mà ba tới đón kịp đưa mẹ vào bệnh viện. Những cơn đau đẻ như vặn từng chiếc xương sườn, mẹ đau đến mức không đứng vững nổi nhưng vì con mẹ đã gồng mình cố gắng. Và mẹ đã làm được kỳ tích. Con được đón trong vòng tay yêu thương của ba mẹ và chào mừng của các y tá bác sĩ.

nhoccuoi0513

Gửi con yêu!

Gửi con yêu!

Đến bây giờ ngồi nghĩ lại những ngày tháng ấy, ngày được biết có con trên đời mẹ vẫn thấy hạnh phúc như lần đầu tiên biết tin đó, hồi hộp, bỡ ngỡ, xúc động, sung sướng,.... bla ... bla... nói chung là khó tả lắm con yêu à. Dù trước khi có con mẹ đã chuẩn bị rất kỹ, mẹ đã đi khám sức khỏe, đã nghe tư vấn của bác sĩ, nghe các cô, các dì bạn của mẹ chia sẻ rồi mẹ cũng đọc rất nhiều sách báo nhưng đến khi mang thai thực sự cảm xúc rồi những sự chuẩn bị biết bao nhiêu cũng là không đủ. Rồi mẹ cũng được trải qua giai đoạn mang thai, sự nghén ngẩm, thèm ăn món nào đó như thế nào, rồi những lần con đạp, cơn gò bụng, rồi thì xuống máu chân, tất cả mẹ cảm nhận được hết và rất chân thực vì mẹ đã được trải qua. Hơn tất cả là mẹ luôn cảm thấy hạnh phúc, thật tự hào vì có con bên cạnh, cùng đồng hành với mẹ. Cuộc sống này sẽ đẹp hơn rất nhiều khi luôn có con đồng hành cùng với mẹ!

NguyenHanh112

Con chính là món quà tuyệt vời nhất. Gửi con gái bé bỏng, 14h35 phút, ngày 12/05/2019 con đã chào đời trong niềm vui, hạnh phúc vô cùng của bố mẹ sau hơn một giờ đau đẻ của mẹ. Con phải biết là mẹ đau lắm đấy khi con đạp mẹ dồn dập để tìm đường chui ra. Nhưng dù có đau đến mấy, mẹ cũng chịu được hết, chỉ cần con ra đời an toàn. Và khi nghe thấy tiếng khóc oe oe của con, mẹ mới thở phào nhẹ nhõm trong niềm hạnh phúc mãnh liệt. Quên đi cơn đau khi vượt cạn vẫn còn tồn tại, mẹ vui sướng đến ngỡ ngàng khi lần đầu tiên được thấy con ngoài đời thực chứ không phải qua màn hình siêu âm của bác sĩ. Bé con của mẹ nhỏ xíu, gương mặt hồng hào. Ánh mắt thơ ngây đầy hiếu kỳ của con đã làm trái tim mẹ tan chảy bởi nó quá đỗi ngọt ngào. Từ lúc ấy, mẹ đã có thể nắm tay con, ở bên con, chăm sóc con vững mạnh trưởng thành. Mẹ thương con gái của mẹ thật nhiều. Mẹ chẳng mong gì nhiều chỉ mong con luôn bình an khoẻ mạnh trưởng thành con nhé! Chẳng cần vật chất xa hoa Khi con chính là món quà tuyệt vời nhất

Trúc Quỳnh ơi, mẹ yêu con nhiều lắm!

tieudaudau32

Đậu Đỏ của mẹ Lúc mẹ viết những dòng này chỉ cách ngày sinh dự kiến khoảng một tháng nữa thôi. Bụng của mẹ cũng to lên rất nhiều rồi, di chuyển cũng khó khăn hơn, ăn uống cũng kiêng cử nhiều hơn, mọi thứ dường như đang thay đổi rất nhiều trước ngày sinh của con. Nhưng Đậu Đỏ của mẹ biết gì không? Có một thứ không hề thay đổi suốt thời gian qua. Đó chính là hạnh phúc khi biết được mẹ đã có con. Mẹ đang có một sinh linh bé bỏng đang lớn lên từng ngày trong người mẹ. Mẹ cảm nhận được nhịp tim của con, biết nói thế nào nhỉ? Nhịp tim của con mạnh mẽ lắm, có phải con cũng cảm nhận được tình yêu mẹ dành cho con không? Mẹ đã cảm thấy được sự liên kết của mẹ con mình ngay khi mẹ biết được tin mẹ đã mang thai. Tính của mẹ vốn hay bộp chộp nên mẹ đã nhảy cẫng lên khi thấy hai vạch đang hiện dần trên que thử thai. Nếu bố con không ngăn mẹ ngay thì mẹ không biết mẹ đã làm thêm chuyện ngu ngốc gì rồi. Mỗi ngày trôi qua bố mẹ lại càng hạnh phúc vì biết càng gần đến ngày gặp được con. Dù còn 1 tháng nữa chúng ta mới được gặp con nhưng mẹ vẫn muốn nói: Chào mừng con đến với thế giới này.

ThoaTranHong

Con là ánh mặt trời (Ánh Dương) Gửi con gái mạnh mẽ, kiên cường của mẹ. Để mẹ kể con nghe về hành trình con đến với ba mẹ. Hai anh của con đến khi ba mẹ đã sẵn sàng tâm lý và chờ đợi sự xuất hiện thì con là món quà thượng đế ban tặng cho ba mẹ nên ba mẹ rất bất ngờ luôn, vừa vui mừng vừa lo lắng vì anh ba con lúc đó chỉ mới 9 tháng thôi. Nhưng qua đi sự lo lắng thì là niềm vui vì có con. Cả 3 anh em con đều rất thương mẹ, từ khi cấn bầu đến lúc đẻ cả 3 anh em, mẹ không hề nghén một xíu xiu nào, mẹ ăn cả thế giới, bước đi thì ào ào, mẹ thấy mẹ bầu mà ăn giỏi, ngủ giỏi, khỏe mạnh và còn xinh hơn nữa chớ hihi 😊. Hành trình mang bầu và sinh 2 anh thuận lợi, suôn sẻ, thì với con có chút khó khăn... Con vẫn khỏe mạnh, đạp bụng mẹ ầm ầm mỗi tối thì tới tuần 30 mẹ thấy con đạp ít hẳn. Tới tuần 32 mẹ đi khám thì bác sỹ chuẩn đoán thai chậm tăng trưởng (con 32 tuần mà ước tính như thai 30 tuần thôi, ước tính cân nặng con 1,5kg) bác sỹ tư vấn mẹ nên lên tuyến trên kiểm tra cho chính xác. Tối đó mẹ gọi bà ngoại ra, đặt xe sáng hôm sau đi lên bệnh viện Từ Dũ để khám, mẹ không hề biết rằng ngày hôm đó con sẽ chui ra khỏi bụng mẹ. Sáng đó lên tới nơi vì dịch bệnh nên bà ngoại phải ngồi ngoài đợi một mình mẹ vô khám, sau khi làm các thủ tục khám, xét nghiệm bác sỹ lo lắng tư vấn bé bị thiếu máu bào thai, nếu nhập viện theo dõi cũng khá là khó vì có vẻ em bé yếu, mà mổ bắt thai thì em bé còn quá nhỏ... bồn chồn cả buổi rồi bác sỹ bảo thôi mổ bắt thai nha chị, tỷ lệ các em bé sinh non khỏe mạnh ở tuần 32 cũng rất cao, chúng tôi tìm giải pháp tối ưu nhất cho chị, nước mắt mẹ rơi xuống lã chã, không nói được lời nào. Rồi mẹ cũng trấn an được mình, mẹ nói với con, con gái của mẹ mạnh mẽ lắm, con sẽ bình an, con sẽ khỏe mạnh, không sao hết, mẹ con mình tin vào chuẩn đoán của bác sỹ, tin tưởng vào các y bác sỹ, tin tưởng vào con, tin tưởng vào mẹ. Bác sỹ làm giấy tờ mổ cấp cứu, đẩy mẹ một mạch qua khoa cấp cứu, mẹ chỉ kịp gọi điện cho bà ngoại nói ngoại qua khoa cấp cứu con chuẩn bị mổ, rồi gọi ba gửi hai anh cho nội, mang đồ đạc bắt xe lên gấp. Các bác sỹ đưa mẹ vào phòng mổ mẹ không còn nghĩ được gì nữa, chỉ nghĩ là con mẹ hãy mạnh mẽ lên, mẹ tin tưởng ở con.

thunhim

CHÀO ĐỜI BÌNH AN NHÉ THIÊN THẦN NHỎ CỦA MẸ Gửi thiên thần bé bỏng của mẹ, Ngày 20/03 là Ngày Quốc tế Hạnh phúc, nhưng với mẹ ngày 12/05 mới là Ngày Hạnh phúc của mẹ vì đó là ngày mẹ hay tin con đến với mẹ. Mẹ còn nhớ sáng hôm ấy mẹ cảm nhận được sự thay đổi rõ ràng trong cơ thể mình. Bầu ngực mẹ căng đau, cả người mệt mỏi chẳng muốn làm gì. Dấu hiệu giống hệt với dấu hiệu của kỳ kinh nguyệt, nhưng bằng linh tính của một người mẹ, mẹ nghĩ đến hai chữ “mang thai”. Thời điểm nhìn thấy 2 vạch đỏ hiện rõ trên que thử thai, mẹ cứ ngỡ như mình đang nằm mơ. Cảm xúc lâng lâng khó tả vô cùng! “Trong bụng mình đang có một sinh linh bé bỏng”, lúc ấy mẹ nghĩ như thế. Lần đầu mẹ mang thai nên có quá nhiều bỡ ngỡ khiến mẹ bối rối không biết phải làm sao. Ba của con còn lúng túng hơn cả mẹ, đến cả việc đặt tay lên bụng mẹ mà ba cũng không dám, vì ba sợ ba làm con đau. Ba và mẹ cứ nhìn nhau rồi nhìn xuống bụng mẹ, mỉm cười hạnh phúc như hai đứa trẻ to xác. Ba mẹ từng ngày trông chờ con chào đời, chào đời bình an con nhé! Mẹ của thiên thần nhỏ

thuongvt

CON CÓ CẢM NHẬN ĐƯỢC TÌNH YÊU MẸ DÀNH CHO CON KHÔNG? Gửi con yêu của mẹ, Đến tận ngày hôm nay, khi bụng mẹ đã nhô cao, mà mẹ vẫn còn chưa dám tin trong bụng mình có một thiên thần nhỏ đang tồn tại. Thật sự rất thần kỳ! Mẹ cảm nhận được con đang chuyển động trong bụng mẹ. Có vẻ con là một đứa trẻ hoạt bát và lanh lợi, con hay đạp bất thình lình và thường xuyên, cảm giác giống như bắp rang đang nổ trong bụng mẹ, không đau mà còn có phần hơi nhột. Mẹ nhìn thấy những gò nhô lên khi con đạp, bé bé xinh xinh trông đáng yêu vô cùng. Con cử động nhiều khiến mẹ an tâm vì điều đó thể hiện là con đang phát triển khỏe mạnh. Từ khi mang thai con, sở thích của mẹ đã thay đổi thành kể chuyện cho con nghe, mẹ trò chuyện với con và nghe nhạc thiền. Mẹ còn thích vuốt ve bụng mình, cảm giác như mẹ đang vuốt ve con, mẹ massage thật nhẹ nhàng để con cảm nhận được từng cái chạm đong đầy tình yêu thương của mẹ dành cho con. Con có cảm nhận được không, con yêu của mẹ?

HongHanhoceanbank

Gửi em Ve của mẹ Sự xuất hiện của em là tình cờ, bất ngờ mà đúng hơn là nhỡ nhàng. Đối với ai đó thế nào không quan trọng, mẹ tin em đến với mẹ là duyên số, là máu thịt của mẹ, mẹ sẽ bảo vệ em. Lần này bầu Ve mẹ nghén hơn trước rất nhiều, cứ ho là nôn, vừa ăn xong có thể cho ra được ngay, 4 tháng trời ròng rã, có những lúc mẹ còn phải chiến đấu một mình, lo nghĩ đủ thứ, ai thấu 🙂 Nhưng chả sao hết vì em mẹ sẽ cố gắng, rồi mọi chuyện cũng ổn, phải không. Bầu chị Ong mẹ từng bị tiểu đường thai kỳ, nên lần này có con mẹ đi test sớm hơn. Lúc nào cũng niệm thần chú ko bị nữa vậy mà không tránh được. Không phải do mẹ ăn nhiều ngọt đâu con nhé, mẹ bình thường đã hạn chế ngọt rồi mà. Đó là do nhau thai tiết ra hoocmon kháng insulin gây tăng đường trong máu đó. Đây không phải lần đầu nên mẹ có kinh nghiệm về việc kiểm soát tđtk này, con yên tâm. Mẹ mệt lắm chứ, lúc nào chả thèm ngủ, cơ mà vì con nên mẹ sẵn sàng dậy sớm, chuẩn bị đồ ăncho con đầy đủ theo thực đơn bác sĩ kê. Qua 3 tuần thực hiện bác sĩ nói mẹ kiểm soát tốt, ok lắm. Nói vậy thôi chứ có những lúc mẹ thèm ăn miếng bánh kem, và rồi liều mình ăn, ăn xong đo lên gần 13, mẹ mới thấy mẹ sai. Lúc đó tim con đập nhanh, tay chân con đá loạn xạ trong bụng mẹ, rồi bụng thì căng cứng. Rồi một vài lúc mẹ stress con cũng gặp tình cảnh tương tự, đến vài ngày sau mẹ mới đọc được thông tin có mẹ đường lên cao khiến tim thai gần ngừng đập, mẹ sợ lắm chứ, từ giờ mẹ sẽ cẩn thận hơn Ve nhé. Mẹ mong con mau lớn từng ngày... Niềm vui của mẹ chỉ đơn giản vậy thôi!

tinanguyen

Gửi bé Thỏ của mẹ Gửi bé Thỏ của mẹ, Chào con, hôm nay là tròn 7 tháng con xuất hiện trong cuộc đời mẹ. Cho đến bây giờ, cảm xúc của mẹ vẫn thay đổi rất nhiều, xem một bộ phim buồn hay có những lúc mẹ suy nghĩ về nhiều việc thì mẹ lại bật khóc cũng có những lúc mẹ vì những chuyện nhỏ nhặt mà cãi nhau và vô cớ gây sự với những người xung quanh. Bây giờ bụng của mẹ đang rất là to và cũng nhiều vết rạn nữa. Đây là dấu hiệu con cũng sắp chào đời rồi. Thân hình của mẹ không còn gầy gò như trước mà trở nên khá đầy đặn cùng một khuôn mặt bầu bĩnh. Mỗi lần mẹ bước đi đều phải thận trọng và kiên nhẫn, mẹ còn đi giày bệch để bước đi được vững vàng và an toàn hơn. Mẹ cũng xem sách hướng dẫn cho những bà bầu để có chế độ ăn uống hợp lý và đầy đủ chất dinh dưỡng kết hợp tập thể dục nhẹ nhàng để cơ thể được lưu thông và con cũng được khỏe mạnh. Mới ngày nào con mới là cái chấm nhỏ vậy làm mẹ mệt mỏi còn ốm nghén mà giờ cũng đã nhìn thấy được con gái ngoan của mẹ rồi.

thylinh2010

VIẾT CHO BÌNH AN CỦA MẸ Viết cho Bình An nếu một ngày con buồn mẹ… Mấy tuần đầu mang thai An, mẹ thoải mái lắm, không ốm nghén hay run rén với bất kỳ món nào. Mấy món mẹ chưa từng được ăn bao giờ bỗng dưng thèm đến khóc quấy ba con, thậm chí có lúc còn gắt gỏng với ảnh nữa. Nhưng ba con vẫn điềm tĩnh chạy khắp thành phố kiếm cho bằng được mấy món mẹ thèm không một lời trách móc hay than thở. Sau này nếu vợ con cũng mang thai thì hãy đối xử với cô ấy như cách mà ba con đối đãi với mẹ nhé! Bây giờ là hai giờ sáng, mẹ ngồi viết những dòng này vì không thể ngủ được. Mẹ đau lưng đến mức nằm không được mà ngồi cũng không xong, tay thì run rẩy mà lòng mẹ thì dạt dào cảm xúc dành cho con. Đây là quý thứ hai của thai kỳ rồi, mắt cá chân và mấy ngón tay của mẹ sưng lên trông thật buồn cười. Và cũng thật đau nữa. Ngày xưa mẹ hay tự ti về ngoại hình của mình, nhưng từ khi mang thai An mẹ tự tin mình là người phụ nữ đẹp nhất trần đời, vết rạn trên bụng mẹ chính là chiếc vòng nguyệt quế của sự chiến thắng mà An mang đến cho mẹ. Mẹ là người duy nhất trên cõi đời này nhận giải đặc biệt này. Vậy nên dù cho da mẹ ngày càng sạm đi, những vết rạn cứ xuất hiện khắp người, cân nặng ngày càng khó kiểm soát, mẹ vẫn tự hào vì những điều đó. Và dù cho An có buồn mẹ, mẹ vẫn yêu An hơn hết thảy mọi thứ trên đời...

Thuyvido

GỬI JOY CỦA MẸ Joy của mẹ, Vì sao mẹ gọi con là Joy nhỉ? Còn nhớ những tuần đầu khi Joy vẫn còn là một sinh linh bé tí trong bụng mẹ, mẹ đã mất ngủ hằng đêm vì những biểu hiện của tam cá nguyệt đầu tiên. Món mẹ thích ăn nhất cũng trở nên khó ăn, mẹ cũng chẳng thèm đoái hoài đến nó. Nhưng không phải vì Joy mà mà mẹ không còn thích, chỉ là mẹ bị mất đi vị giác, ăn gì cũng chẳng ngon, cơ mà chỉ nghĩ đến Joy thôi là mẹ no cả bụng cả lòng. Sang tam cá nguyệt thứ hai, cơ thể mẹ đau buốt, tay chân sưng phù, cân nặng mẹ tăng chóng mặt. Mẹ từng sợ xấu, sợ bản thân sẽ mất đi sự tươi mới của tuổi trẻ nhưng khi nhìn những vết rạn trên bụng, không hiểu sao mẹ lại thấy chúng quá đỗi đẹp đẽ. Mỗi lần nhìn chúng, mẹ không ngừng tự nhủ với chính mình phải chăm sóc bản thân thật tốt để Joy có thể bình yên và khỏe mạnh chào đời. Con biết không, cuối cùng mẹ cũng cảm nhận được niềm vui của bà ngoại ngày ấy khi mang thai mẹ. Ngày Joy chào đời, mẹ đau đến vô vọng vì ngoài mẹ ra sẽ không có ai có thể cảm nhận được nỗi đau đó. Nhưng đau đến mấy mẹ cũng không quan tâm, mẹ chỉ mong chờ đến lúc được nhìn thấy con. Cuộc đời mẹ có hai niềm vui lớn: đầu tiên là được tồn tại trên cõi đời này, cuối cùng là sự xuất hiện của Joy. Giờ thì con đã biết vì sao mẹ gọi con là Joy rồi nhỉ? Cảm ơn vì con đến bên mẹ!

thuyduongchu

MẸ SẴN SÀNG HY SINH VÌ CON Gửi bé cưng của công chúa xí xọn, Công chúa xí xọn là mẹ đó, ba của con cứ thích gọi mẹ là công chúa xí xọn. Cái tên nghe trêu tức mẹ ghê nhưng mẹ không cãi được, vì đúng là mẹ xí xọn thật! Mẹ của con rất thích làm đẹp, thích làm tóc, thích trang điểm, thích mặc quần áo đẹp, thậm chí vì để có vóc dáng đẹp mẹ còn chăm chỉ tập thể dục mỗi ngày, ăn uống theo chế độ diet. Vậy nhưng khi có con, cơ thể mẹ thay đổi rất nhiều, mũi mẹ nở to ra, mặt thì nổi đầy mụn, chân thì phù nề, con càng lớn bụng mẹ càng xuất hiện nhiều vết rạn. Mẹ xuống sắc trầm trọng! Thời gian đầu mẹ buồn tủi lắm, thậm chí là không dám nhìn mình trong gương, nhưng rồi có ba con dỗ dành, còn có niềm an ủi to lớn là con phát triển ổn định, mạnh khỏe thì mẹ rất nhanh đã vực dậy tinh thần. Không sao hết, vì con mẹ sẵn sàng hy sinh. Mẹ của con chăm chỉ như thế, nỗ lực như vậy thì chắc chắn sẽ mau đẹp lại thôi. Còn vết rạn trên bụng thì có lẽ không thể nào biến mất được, tuy nhiên, mẹ lại cảm thấy đó là một vật kỷ niệm đẹp, gợi nhớ rằng bé cưng của mẹ đã lớn dần trong bụng mẹ 9 tháng 10 ngày. Làm mẹ là một điều rất thiêng liêng, mẹ thương con, mẹ vì con mà chấp nhận đánh đổi, chấp nhận hy sinh, chỉ cần con mạnh khỏe, con ngoan ngoãn, con vui vẻ là mẹ thấy vui rồi! Công chúa xí xọn mãi yêu con!

Mang thai ảnh hưởng đến mối quan hệ như thế nào? Hãy đọc những chia sẻ dưới đây.

Các bài viết đề xuất

Cập nhật nhanh chóng

Hãy nhấn đăng ký theo dõi các kênh xã hội của chúng tôi để được cập nhật

thông tin về các cột mốc, sự kiện quan trọng và các dự án cộng đồng.